Người ta nói: Yêu đơn phương... - Là tự nguyện đau
- Là âm thầm nhớ
- Là đợi mong thấp thỏm
- Là ấm ức ghen tuông
Mọi người trong quán đều vỗ tay nhiệt liệt hưởng ứng. Sau đó tất cả âm thanh đều nhường chỗ cho tiếng đàn ghi-ta cùng đàn piano êm ái. Minh Giao nhìn chằm chằm vào anh chàng. Người này thật sự rất đẹp. Ngay cả đôi mắt cất giấu nỗi muộn phiền đều không làm giảm đi sức cuốn hút. Chiếc áo sơ mi trắng làm nổi bật lên làn da trắng bóc,bàn tay thon dài khẽ lướt nhẹ dây đàn. Anh nhắm mắt,hàng mi cong dài rũ xuống,khắp người tỏa ra hơi thở dịu dàng như cơn gió mùa thu. Đôi môi mỏng ghé sát vào mic,anh chậm rãi cất tiếng,thanh âm trầm lắng,nhẹ nhàng:
"Khi bên anh em thấy điều chi?
Khi bên anh em thấy điều gì
Nước mắt rơi gần kề làn mi
Chẳng còn những giây phút
Chẳng còn những ân tình
Gió mang em rời xa nơi đây
Khi xa anh em nhớ về ai
Khi xa anh em nhớ một người
Chắc không phải một người như anh
Người từng làm em khóc
Người từng khiến em buồn
Buông bàn tay
Rời xa lặng thinh bước đi."
Cả quán trà sữa nhỏ đều chìm trong tiếng hát du dương. Dường như ai cũng có thể hiểu được nỗi buồn của chàng trai gửi gắm vào từng lời bài hát. Những người có cùng tâm trạng,bao gồm cả Minh Giao,đều không nén nổi xúc động. Minh Giao cảm thấy cô đơn vơi đi phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-hai-the-gioi/2066367/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.