Nếu đã biết được địa chỉ, vậy thì đi lên ngồi một lát, thuận tiện lại hàn huyên tâm sự thì có làm sao?
Dựa theo nguyên tắc Được voi đòi tiên, Dịch Đông Thần bước vào cửa nhà cô rất dễ dàng.
Nhìn anh tự nhiên giống như là đang bước vào nhà của chính mình, không hềxấu hổ ngại ngùng gì, ngồi thẳng lên trên ghế sofa, nói một câu: “Thì ra là em ở cái nơi nhỏ hẹp như vậy, chả trách tôi lại tìm không thấy.”
Lúc này, Tiểu Phàm cảnh giác, đang lo đóng chặt cửa phòng ngủ nên không nghe rõ lời anh vừa nói, cô liền hỏi là anh vừa nói gì.
“Không có gì, tôi hỏi là em ăn cơm tối chưa?”
Tiểu Phàm sửng sốt một phen, tình cảnh này sao lại khiến cô có cảm giác làlạ, có cái loại ảo giác giống như là bọn họ chưa hề ly hôn. Cô ngồixuống đối diện sofa, cố gắng phát huy tinh thần của một nhà giáo nhândân: “Đồng chí Dịch Đông Thần, tôi nghĩ rằng tôi cần phải nhắc nhở anhmột sự thật là tôi và anh đã ly hôn. Nguyên nhân tôi cho phép anh bướcchân vào nhà tôi là vì, tôi rất muốn hỏi anh về vấn đề công việc củamình.”
Trông thấy vợ trước nhấn mạnh hai chữ ly hôn, Dịch ĐôngThần nhíu mày. Có đôi khi, đối với vợ mình, anh thật sự là không biếtnên phải làm gì, lúc trước thì cô rất ngoan ngoãn, anh nói sao cũng nghe lời, sau cái ngày ly hôn hôm đó thì cô lại trở nên quyết tuyệt dứtkhoát, sự thay đổi cực lớn này có lẽ là bởi vì cái chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-dau-hu-giuong/1889744/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.