Nhậm Thừa Vinh thở một hơi dài, mặc dù anh có hơi ghen tị với Đỗ Đức Trí nhưng sau vài lần Tô Hiển Nhiên nói anh cũng biết trong lòng cô thì tình cảm dành cho hai anh không ai nặng hơn ai, nhưng hiện tại, thấy cô lại ưa phớt lờ Đỗ Đức Trí, Nhậm Thừa Vinh vốn nghĩ bản thân sẽ vui vẻ nhưng không, anh lại cảm thấy khó chịu.
Bình thường cả hai tuy im lặng nhưng đều tranh giành tình cảm của Tô Hiển Nhiên trong âm thầm, nhưng hiện tại chính anh biết anh đang có lợi thế nhưng anh không cần cái lợi thế từ sự hiểu lầm của Tô Hiển Nhiên và Đỗ Đức Trí.
Nhậm Thừa Vinh nhìn Đỗ Đức Trí một cái, ôm lấy Tô Hiển Nhiên đi thẳng đến phòng khách.
Đột ngột bị ôm lên cao, Tô Hiển Nhiên hai mắt trừng to vội vàng ôm lấy cổ của Nhậm Thừa Vinh.
Nhậm Thừa Vinh khẽ nói.
" Chúng ta nói chuyện nghiêm túc có được không Nhiên Nhiên? " Nhậm Thừa Vinh đưa tay ra sau giữ lấy eo của Tô Hiển Nhiên, để cô giữ được thăng bằng.
Tô Hiển Nhiên biết rõ bản thân sẽ không bị ngã liền buông cổ của Nhậm Thừa Vinh ra, đôi tay thon dài trắng nõn chọt chọt lồng ngực của Nhậm Thừa Vinh im lặng.Nhậm Thừa Vinh thở hắc ra liền gọi.
" Nhiên Nhiên? "
Tô Hiển Nhiên ngẩn đầu, bĩu môi ủy khuất nhìn Nhậm Thừa Vinh.
Nhậm Thừa Vinh cái gì cũng không nói lên lời, cúi đầu xuống hung hăng hôn lấy đôi môi non mềm của cô.
" Ưm... "
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116433/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.