Đỗ Đức Trí và NHậm Thừa Vinh lo lắng không thôi, nhưng cũng không thể giúp gì cô nhiều hơn là nói này kia để cô cười, hay là đút cho cô ăn và ba thứ có thể ăn.
Tô Hiển Nhiên ăn xong, một câu cũng không nói, hai mắt cô ngập nước đáng thương hề hề không thôi.
Đỗ Đức Trí cùng Nhậm Thừa Vinh xót hơn cả chữ xót, cứ thi thoảng lại xoa xoa đầu của cô, lại hôn hôn cô.
Hai anh cùng nhau buôn bán đến tầm tám giờ tối thì đóng cửa, cả hai cùng nhau ôm Tô Hiển Nhiên về nh2.
Tô Hiển Nhiên dựa vào lòng ngực của Nhậm Thừa Vinh nói.
" Em muốn ăn chua... "
Nhậm Thừa Vinh hai mắt mở to ra nhìn Tô Hiển Nhiên một cái, ngay cả Đỗ Đức Trí đang bọc lớn bọc nhỏ xách theo cũng nhìn về Tô Hiển Nhiên.
Bị hai anh chồng nhìn, Tô Hiển Nhiên đỏ mặt xấu hổ, dụi vào trong lồng ngực của Nhậm Thừa Vinh trốn, cô khẽ nói.
" Muốn ăn món gì đó chua thật là chua a. "Hai anh chồng nghe cô nói, trong lòng vui vẻ không thôi.
Cả ba nhanh chóng bước vào trong nhà, Nhậm Thừa Vinh để Đỗ Đức Trí ôm Tô Hiển Nhiên lên tầng tắm còn anh thì ở lại dưới phòng bếp nấu ăn.
- ---
Trong phòng tắm.
Tô Hiển Nhiên bị Đỗ Đức Trí cởi sạch đặt trong buồng tắm, cô xấu hổ nhìn nhìn Đỗ Đức Trí đang chăm chú thử xem nhiệt độ nước đủ ấm chưa, khẽ tự lấy tay che mấy vị trí nên che lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116417/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.