Tô Hiển Nhiên khó chịu.
" Anh tự động... ưm... em mỏi ưm... "
Tô Hiển Nhiên nằm dài trên ngực của Đỗ Đức Trí, cô thật sự rất khó chịu.
Cơn khát cầu ấy làm cô không nhịn được mà cứ mút chặt lấy vật nam tính đang ở sâu trong cô.
Đỗ Đức Trí hít một hơi sâu, thầm mắng chết tiệt.
Anh nhanh chóng lật người cô qua, Tô Hiển Nhiên nhân cơ hội dùng chân quấn chặt lấy hông của anh, môi cô nhếch cười ngọt ngào, giọng khàn khàn nói.
" Hmm nhanh chồng ơi... "
" Hư hỏng... " Đỗ Đức Trí mắng yêu Tô Hiển Nhiên một câu sau đấy nhanh chóng nhấp mạnh vào sâu trong cô.
Nhịp độ nhấp ngày một nhanh hơn, Tô Hiển Nhiên ưỡn ngực rên rỉ mãi.
" Ưm... ưm... Trí a... "" Trí... ưm... ưm... a... không a..."
" Chậm... a... chậm một... một chút....a... a... "
Đỗ Đức Trí cúi người xuống một chút, lại nhẹ nhàng hôn lên môi của Tô Hiển Nhiên, từng tiếng mút môi " chùn chụt " đến những âm thanh da thịt chạm nhau phát ra vang vội.
" BẠCH BẠCH BẠCH. "
" Trí... a... xong chưa? " Tô Hiển Nhiên bị hành hơn hai giờ đã sắp cạn kiệt khí lực mà nhìn Đỗ Đức Trí hỏi.
Đỗ Đức Trí nhìn như không nhìn Tô Hiển Nhiên, môi anh nhếch lên nhanh chóng tiến sâu vào trong cô.
Chạm vào ngay điểm nhạy cảm, Tô Hiển Nhiên thét lên một tiếng.
" A... "
" A... không... không cần... không a... " Tô Hiển Nhiên thét vang một tiếng phun
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116404/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.