Hai ngày sau, nghỉ ngơi đủ.
Tô Hiển Nhiên trốn trong phòng ngủ đến no nê, chỉ khi đói mới gọi hai anh chồng đến để ăn cơm hay cháo mà hai anh chồng chuẩn bị thôi.
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh cũng không quá rảnh, vì cả hai chia thời gian ra cửa tiệm vừa mua trang trí để bán đồ.
Tô Hiển Nhiên nói muốn kinh doanh quần áo, giày dép, đầm váy của những người đàn ông và phụ nữ.
Thứ nhất: Mấy ngày cô được ra khỏi nhà cùng Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh thì có thấy rõ những cửa hàng quần áo không hề có đồ dành cho đàn ông con trai, mọi thứ đều chỉ ch phụ nữ.
Thứ hai: Ngoài quý tộc, các gia tộc lâu đời có đàn ông con trai có nhu cầu quần áo giày dép cao thì còn có những người bình thường cũng cần.
Để mua một bộ đồ đẹp nhưng giá cả vừa phải cũng như địa điểm mua gần vốn không phải dễ dàng, chỉ cần cô kinh doanh, đánh trúng tâm lý của các anh chồng những gia đình không hào môn vọng tộc kia thì cô tin nhất định buôn may bán đắt a.
- ---
Sau khi chuẩn bị cũng như nhận hàng xong, thì đã đêm.
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh thay phiên nhau ra ngoài mà cả hai đều rất mệt.
Tô Hiển Nhiên biết hai anh đang rất cực, nên cô hôm nay xuống bếp nấu ăn, mặc dù cô không phải là người hay nấu nướng, cũng không quá ngon nhưng cũng không gọi là khó ăn.
" Hai anh về rồi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116399/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.