Sau khi dặn dò xong, Đỗ Đức Trí lấy tiền rời đi.
Trong nhà lúc này chỉ còn mỗi Nhậm Thừa Vinh và Tô Hiển Nhiên.
Tô Hiển Nhiên ở trong lòng của Nhậm Thừa Vinh khẽ hỏi.
" Vinh Vinh ghen? "
Chỉ cần nhìn thôi cũng biết Nhậm Thừa Vinh ghen. . . thật sự rất hay ghen, chính cô cũng không hiểu rõ là vì sao anh cứ ghen như vậy, chính là có một chuyện cô chắc chắn. . . cô hình như thân thiết với Đỗ Đức Trí nhiều hơn. . .
Nhậm Thừa Vinh nhìn Tô Hiển Nhiên một lúc khó chịu nói.
" Làm sao là không ghen. . . Nhiên Nhiên nghĩ anh không yêu thương Nhiên Nhiên bằng Trí sao? "
Tô Hiển Nhiên lắc đầu nói.
" Không phải. . . chỉ là chúng ta ít có thời gian nhiều dành cho nhau. . . với cả anh không hề biết tiết chế. . " cái cảm giác đau đớn khi bị hai củ khoai lang lớn nóng bỏng đâm sâu vào vẫn còn nguyên vẹn trong đầu cô. . . thật sự rất đau. . . lúc đó cô biết Nhậm Thừa Vinh đang rất khó chịu. . . nên cô mới cố gắng nhịn đau mà kiên trì.
Nhậm Thừa Vinh đau lòng hôn nhẹ đỉnh đầu Tô Hiển Nhiên nói.
" Anh xin lỗi, sau này anh sẽ không như vậy nữa. "
Tô Hiển Nhiên nhếch mép, ôm lấy cổ Nhậm Thừa Vinh, môi cô mấp máy nói.
" Lúc này chỉ có hai vợ chồng chúng ta. . . làm không Vinh? "
" A!? " Nhậm Thừa Vinh si ngốc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116386/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.