" Trí Trí sao lại không trả lời em? " Tô Hiển Nhiên thấy Đỗ Đức Trí im lặng cô nhíu mày bĩu môi hỏi.
Đỗ Đức Trí hít một hơi sâu, nhìn Tô Hiển Nhiên hỏi.
" Nhiên Nhiên muốn thử? "
" ẶC. . . không có! " Tô Hiển Nhiên đỏ mặt chối, làm sao cô lại BJ được cơ chứ. . . cô là con gái phải thật thật và vô cùng rụt rè.
Đỗ Đức Trí nhếch mép.
" Nếu không thử thì Nhiên Nhiên đừng hỏi nữa, Nhiên Nhiên ngồi đây đợi một chút để anh nấu cho Nhiên Nhiên ăn. "
Tô Hiển Nhiên im lặng nghĩ nghĩ môi câu lên giảo hoạt nói.
" Muốn ôm. "
Đỗ Đức Trí tay đang xắt thịt cứng đờ.
" Nhiên Nhiên. . . "
" Trí Trí vừa ôm Nhiên Nhiên vừa làm không được sao? "
Tô Hiển Nhiên đáng thương hề hề nói.
Đỗ Đức Trí mím môi.
" Nhiên Nhiên đang mang thai anh không thể nào cõng được sẽ đè bẹp đứa bé. "
" Phía bên trước, anh vẫn hay ôm Nhiên Nhiên như vậy mà. . . " Tô Hiển Nhiên không buông tha nói.
Đỗ Đức Trí nhíu mày.
" Nhiên Nhiên. . . anh đang nấu ăn. "
" Nhưng em muốn được Trí Trí ôm cơ. "
Tô Hiển Nhiên phồng má nói.
Đỗ Đức Trí không biết làm gì hơn ngoài việc ôm cô lên để cô đu lên người anh.
Tô Hiển Nhiên vừa ý cười khanh khách vui vẻ.
Đỗ Đức Trí thì thở hắc ra.
Anh nên làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116378/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.