Tô Hiển Nhiên ngủ dậy thì phát hiện bên cạnh cô có hai bóng người cao to đang say giấc bên cạnh.
Nhìn hai anh đang ngủ kế bên môi cô câu lên cười vui vẻ hạnh phúc. . . thì ra đây là cái cảm giác khi ngủ dậy thấy người mình yêu thương ngủ bên cạnh là như vậy sao?
Trong lòng Tô Hiển Nhiên thật nôn nóng, nôn nóng cái cảm giác sắp làm mẹ nôn nóng cái cảm giác hiện tại đang trải nghiệm.
Tô Hiển Nhiên đang muốn ngồi dậy, cảm giác nơi giữa hai chân còn khá đau, mày cô nhíu lại, không nhanh không chậm chống hai tay ngồi dậy thì có một bàn tay đỡ lưng cô.
" Trí Trí. . . " Tô Hiển Nhiên quay đầu sang thì thấy Đỗ Đức Trí mày nhíu chặt đang giúp cô.
Đỗ Đức Trí nhanh chóng ngồi dậy ôm lấy Tô Hiển Nhiên vào lòng, để cô ngồi lên đùi anh.
" Nhiên Nhiên muốn đi đâu? "
Tô Hiển Nhiên cười cười nói.
" Muốn đi vệ sinh. . . "
Đỗ Đức Trí cẩn thận ôm Tô Hiển Nhiên đi vào phòng tắm.
" Cần cởi hộ không? "
Tô Hiển Nhiên đỏ mặt lắc đầu.
Đỗ Đức Trí cười cười không nói gì.
Tô Hiển Nhiên hai chân mềm nhũn, đứng còn không vững nói chi đến cởi quần, cô méo mó cả khuôn mặt cố gắng cởi mà không được, cô chỉ đành đáng thương hề hề nhìn Đỗ Đức Trí nói.
" Hay là Trí Trí cởi giúp em đi. "
Đỗ Đức Trí cười không chần chừ quỳ một gối xuống giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116376/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.