Vừa bước ra khỏi nhà của Tô Hiển Nhiên, hai chân bà không kiềm được run lên mà nhũn xuống.
Bà. . . bà sợ. . . đây là lần đầu tiên bà cảm thấy bị áp lực như vậy. . . cũng là lần đầu tiên bà biết cái gì gọi là khí chất của quyền thế.
Kiều Hà Ly run rẩy, cố chống đỡ thân thể sắp bị run lên lần nữa mà đi vội về hướng phi hành khí của bà.
------
Tô Hiển Nhiên nhíu mày nhìn chằm chằm cánh cửa vừa đóng kia, cô không khỏi khó chịu mà nhu nhu thái dương.
Chuyện này. . . chắc chắn vẫn chưa xong đâu.
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh đau lòng nhìn Tô Hiển Nhiên, vốn hai anh chồng đang định nói gì đó, chính là còn chưa kịp nói liền bị Tô Hiển Nhiên dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm hai anh.
Hai anh trong lòng khẽ run lên, đây là làm sao? Sao Tô Hiển Nhiên lại nhìn hai anh như vậy?
Tô Hiển Nhiên nhu nhu thái dương khó chịu nói.
" Em không muốn nói nhiều và cũng không muốn nói thêm bất kỳ một lần nào nữa. Nhưng hai anh nên nhớ! Hai anh là chồng của em chứ không phải là người dưng đâu, nên hai anh không cần phải nhịn bất kỳ người nào. Họ nói một câu anh nói một câu sẽ chết sao? "
" Nhưng. . . "
" Nhưng cái gì mà nhưng, luật pháp thì làm sao, hai anh là chồng hợp pháp được pháp luật thừa nhận của em, không lẽ bị một con đàn bà chanh chua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116374/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.