Tô Hiển Nhiên chống hai tay lên ngực của Đỗ Đức Trí, miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ kiều mị.
" A. . . a. . . ưm. . . ư. . . "
" Quá sâu. . . không cần. . .a . . . ư. . . "
" A. . . " Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí nhíu mày gầm nhẹ một tiếng, thật sự mà nói cả hai anh sắp chịu không được nữa rồi, cái cảm giác sung sướng này thật sự quá tuyệt. . . tuyệt đến nổi khiến cả hai không muốn dứt ra khỏi.
Sự chen lấn của hai vật nam tính to tướng khổng lồ chung một hang động, làm cả ba rơi vào cảm xúc thăng hoa chưa bao giờ có được.
Nhậm Thừa Vinh hai tay anh ôm lấy eo của Tô Hiển Nhiên, hông anh thì không ngừng vận động theo bản năng, chính là càng vận động lại càng hăng, chính anh không kiềm chế được cứ hung hăng ra vào lui ra.
Người từ phía trên tiến vào, người thì từ phía sau lại lui ra, cả hai cứ như vậy, hăng say tiến tiến lui lui làm cho Tô Hiển Nhiên muốn ngậm miệng lại cũng không thể.
" Ư. . . đừng nhanh như vậy. . . sẽ hỏng mất. . a. . . "
" Sâu. . . quá sâu. . . "
" Ahuhu không. . . ưm. . . không muốn. . . a. . . "
" A. . . " đột ngột cô ngưỡng cổ lên trên rên lên một tiếng to, dâm thủy từ hang động không ngừng tuôn ra ướt cả một mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116368/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.