Nhậm Thừa Vinh bị nhìn đến ngứa ngáy tay chân liền nói.
" Tại... tại vì Nhiên Nhiên không thương anh. " nói xong, mặt Nhậm Thừa Vinh đỏ bừng xấu hổ.
Anh không muốn thừa nhận là bản thân đang ghen tị với Đỗ Đức Trí trước mặt Tô Hiển Nhiên đâu, nhưng nếu không nói thì Tô Hiển Nhiên sẽ hiểu lầm, chính là nói xong anh thật sự rất xấu hổ.
Bản thân là đàn ông, anh không thua kém ai hết, anh hơn cả ngàn vạn người nhưng hiện tại anh lại đi học tính xấu của người khác là " Ghen Tị ".
Sự " Ghen Tị " này làm anh thật sự không chịu nổi.
Anh vẫn luôn nghĩ chỉ cần bản thân được ở cùng Tô Hiển Nhiên là tốt rồi, nhưng... anh sai lầm.
Biết được cô động tâm với ai khác không phải anh, cái cảm giác đau đớn ở ngay tim đấy khiến anh thật khó thở, bản thân cứ dày vò chuyện đó mãi không thôi.
Tô Hiển Nhiên mím môi nhìn nhìn Nhậm Thừa Vinh, cô không nghe lầm có đúng không? Nhậm Thừa Vinh đang ghen. Chính là sao lại nói cô không thương anh???
Ủa rõ ràng cô thương hai anh chồng đều nhau như vậy mà, người nào cũng hôn đều đều, người này một, người kia cũng một, rõ ràng không bớt hay thêm ai bất kỳ cái nào.
Tô Hiển Nhiên nghiêng đầu nhìn Nhậm Thừa Vinh, thấy anh buồn bã ghen tị thật, cô thở hắc ra một hơi nhẹ giọng nói.
" Thương thế không biết! " nói xong cô bò sang ngồi lên đùi Nhậm Thừa Vinh, hai tay nhỏ bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116330/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.