Những người tám chuyện vội vàng đến giúp, người nắm lấy tay Tô Hiển Nhiên người lại giúp người phụ nữ lớn tuổi kia dang rộng chân của cô ra.
Cơn đau cứ ồ ồ ạt ạt kéo đến, Tô Hiển Nhiên đau đến mồ hôi nhễ nhại, cắn chặt răng rặn đẻ.
" Ư... "
" Ứ... "
" Mạnh lên, bộ cô không có sức sao? "
" Á... "
Tô Hiển Nhiên cố gắng rặn, nhưng cô có cố gắng ra sao thì cũng không được.
Người phụ nữ mập mập không kiên nhẫn quát.
" Nhanh lên, còn lề mề cái gì hay cô muốn đứa bé trong bụng chết. " tiếng quát chói tai như có như không vang lên bên tai Tô Hiển Nhiên.
Tô Hiển Nhiên cắn chặt môi.
" A... " lên một tiếng to, dồn hết mọi sức mà cô có thể cố rặn.
Tiếng trẻ con khóc " oa oa oa " non nớt vang lên."A... ra rồi ra rồi... nhanh nhanh... chuẩn bị đồ... "
Đứa bé đỏ hỏm được người phụ nữ lớn tuổi ôm lên, Tô Hiển Nhiên lim dim hai mắt muốn nhìn đứa bé nhưng không một ai để ý đến cô.
" Cho tôi... cho tôi... " tuy cô không biết bản thân làm sao lại đau đẻ nhưng cô vẫn muốn nhìn đứa con cô chịu đau hơn một tiếng, giọng nói yếu ớt của cô vang lên tuy không lớn nhưng vẫn có thể nghe thấy.
Chính là không một ai nhìn đến cô, Tô Hiển Nhiên nhíu mày lại.
" Đưa con cho tôi... "
Người phụ nữ mập mập cười như không cười, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116323/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.