Tô Tú Vi không nhanh không chậm quỳ xuống bày ra bộ dáng phạm lỗi, nhưng Tô Hiển Như nhìn cũng không nhìn tới, ngay cả vị hôn phu vừa đính hôn không bao lâu cũng không thèm để ý đến.
Môi Tô Hiển Nhiên câu lên càng sâu, vẫn còn drama hay...
Chính là khi Tô Hiển Nhiên đang suy nghĩ nên cho phát cảnh nào thật thú vị thì...
" Huhu không xong rồi... không xong rồi phu nhân huhu... " một giọng cô gái trẻ nức nở chạy vào khóc thành tiếng.
Chính là vừa vào, Tô Tú Vi liền nhăn mày lại Tô Hiển Nhiên thấy liền nói.
" Bắt lấy cô ta lại. "
Đỗ Đức Trí xoay người một cái nắm chặt cổ tay của cô gái đó, cô gái không ngừng la lên.
" Thả... thả tôi ra... các người là ai... " cô gái run rẩy la lên.
Tô Hiển Nhiên vờ như không nghe nhìn Tô Hiển Như hỏi.
" Mẹ quen cô ta không? "
Tô Hiển Như nghe Tô Hiển Nhiên vẫn gọi bà là mẹ trong lòng không khỏi vui mừng.
Tô Tú Vi thì trong lòng lộp bộp la lên.
" Tô Hiển Nhiên, chị sao lại bắt người vô... "
" Câm miệng cô lại đi. " Tô Hiển Như trừng mắt nhìn Tô Tú Vi quát.
Tô Tú Vi run rẩy, không tin vào tai mình, người mẹ vẫn luôn yêu thương cô cho dù cô không phải con ruột giờ đây lại quát cô như vậy... không còn nửa tin nửa không tin cô nữa mà là hoàn toàn không tin cô... Tô Tú Vi đỏ mắt, cúi đầu xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116296/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.