Bà cũng không biết nói gì... nửa tin Tô Hiển Nhiên nửa tin Tô Tú Vi, Tô Hiển Nhiên chính bà mang nặng đẻ đau, làm sao mà không thương nhưng cứ nhìn thấy nó gây chuyện cho dù có yêu thương cũng dần dần nguôi đi phần nào.
Còn Tô Tú Vi, tuy năm tám chín tuổi mới nhận nuôi, nhưng con bé hiền lành thông minh, hay bị Tô Hiển Nhiên ức hiếp, lúc nào cũng im lặng nhẫn nhịn, thì làm sao bà có thể tin những hình ảnh trên máy giám sát ghi lại là thật.
Nghe Tô Hiển Nhiên nghẹn ngào nói, ngực bà đau thắt chặt lại nhưng vẫn không thể nào không.thừa nhận bản thân bà thiên vị đứa con nuôi này.
Tô Tú Vi hai mắt trừng to kinh ngạc, trong ánh mắt đó vẫn có phần nào lo lắng, nhưng rất nhanh sau đó khôi phục bộ dạng ngoan ngoãn dạ vâng mà lùi về sau đứng, trong lòng thì không ngừng tính toán làm sao thoát khỏi nghi vấn nếu như trên màn hình có thể nghe được đoạn đối thoại.
Lúc trước, cô rõ ràng có kiểm tra căn nhà, không có camera giám sát, nên mới dám hung hăng... không nghĩ tới có vài chỗ lại có gắng.
Cũng chỉ mong chuyện hơn một tuần trước xảy ra sẽ không có bị quay lại.
Bác sĩ Hàm nãy giờ vẫn núp sau lưng Đỗ Đức Trí quan sát Tô Tú Vi, không khỏi khinh bỉ.
Ông ham tiền nên làm việc sai, một phần là nghe đến Tô Tú Vi nói bản thân bị Tô Hiển Nhiên hại này kia, giờ chỉ muốn báo thù thôi. Còn cho ông đem thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116293/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.