Chu Liên biết Tô Tú Vi đang tức giận, khẽ nắm lấy tay cô lay lay nhẹ, để cô giữ bình tĩnh.
Tô Tú Vi nhìn Chu Liên môi nhẹ nở một nụ cười nhạt, sau đó nhìn những phu nhân quyền quý trước mặt khẽ nói.
" Phu nhân nói chí phải, con không có gì để bày tỏ lòng biết ơn của chính mình với các vị phu nhân khi nể mặt mẹ con mà đến đây, con biết con không là gì với các vị, chỉ là một cô con gái nuôi của Tô Gia, thì làm sao có tư cách tổ chức tiệc tùng. " dừng một chút, Tô Tú Vi bày ra vẻ mặt cười hết sức đáng thương lại nói tiếp.
" Nhưng con cũng không làm gì sai trái, cũng chỉ xin kính các phu nhân đừng vì thân phận hèn mọn của con mà nói này kia với mẹ. "
Nhìn cứ như là đang che chở cho Tô Hiển Như, nhưng thật chất thì lời lẽ rất rõ ràng. " Thân phận tôi có hèn mọn thì cũng là con gái nuôi của Tô Gia, Tô Hiển Như, các vị đừng quên!!! "
Chính là ngoài những người phu nhân ở đây nhìn ra lời nói không kiêng dè gì của Tô Tú Vi, thì Tô Hiển Như lại không khỏi cảm động, bà không nghĩ đến cô con gái này lại che chở cho bà, môi bà khẽ câu lên vui vẻ, tay lại kéo lấy tay Tô Tú Vi nắm lấy vỗ nhẹ nhìn những vị phu nhân trước mặt nói.
" Cảm ơn các vị phu nhân nhắc nhở, nhưng mọi người thấy đó! Con bé rất ngoan chắc chắn sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116283/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.