" A. " Tô Hiển Nhiên bị ôm đột ngột không khỏi bất ngờ " a " lên một tiếng, hai mắt cô trừng to kinh ngạc.
Đỗ Đức Trí ôm cô xong mới nhớ gì đó mà vội vàng buông ra định quỳ xuống xin lỗi thì bị Tô Hiển Nhiên nắm chặt, mày cô nhíu lại nhìn chằm chằm Đỗ Đức Trí hỏi.
" Sao anh lại buông ra? Chúng ta còn đang ôm nhau mà. "
Một câu của Tô Hiển Nhiên làm cả hai anh chồng Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh đứng hình.
" Ôm lẹ coi. " Tô Hiển Nhiên nhíu mày cằn nhằn.
Đỗ Đức Trí " A " lên một tiếng, sau đó lại ôm lấy Tô Hiển Nhiên, Tô Hiển Nhiên vui vẻ mà dựa vào vai của Đỗ Đức Trí, nhưng chốc lát cô mở mắt ra nhìn sang Nhậm Thừa Vinhh.
" Thôi chết cô quên một anh. " Tô Hiển Nhiên cười nhẹ một cái nói.
" Qua đây ôm nè Vinh Vinh. "
Nhậm Thừa Vinh vừa nghe thấy cũng đi nhanh ngồi xuống ôm lấy Tô Hiển Nhiên từ phía sau.
Cả ba ôm nhau một lúc lâu, Tô Hiển Nhiên đẩy ra, cả khuôn mặt cô đỏ bừng.
" aaaa! Thích chết cô rồi! Cứ ôm nhau kiểu này ghiền mất, mà ghiền lại không kịp đi sang nhà bạn. "
Tô Hiển Nhiên vội vàng thu lại vẻ bất cần của mình nhìn chằm hai anh chồng nói.
" Thôi, chúng... chúng ta chuẩn bị đi ra ngoài thôi. "
Đúng vậy a, cô còn phải tìm kiếm sự thật năm đó! Có người nói nhất định có người thấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116260/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.