Tô Hiển Nhiên cười cho qua chuyện đó, dù sao còn hai năm nữa, nếu không phát tình mới là vấn đề, hiện tại cô vẫn nên vô tư đi.
Tô Hiển Nhiên vui vẻ cười nói.
" Thôi các anh đem máy tính qua, tìm kiếm năm sáu bộ đồ gì đó mua đi. "
Đỗ Đức Trí nhìn Tô Hiển Nhiên hỏi.
" Như vậy được sao? "
Nhậm Thừa Vinh cũng nhìn chằm chằm Tô Hiển Nhiên.
Tô Hiển Nhiên bĩu môi nói.
" Sao lại không được, các anh là chồng tôi chứ có phải ai khác đâu mà lo... với lại tôi là một người cực kỳ ích kỷ, nên không thể nào chấp nhận người khác nhìn chằm chằm chồng của mình. " dừng một chút, hai mắt trừng to không nhiễm một hạt bụi hỏi.
" Hiểu không? "
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh sửng sốt một chút lại bật cười, bọn họ quên mất, Tô Hiển Nhiên của hiện tại khác hoàn toàn so với trước kia.
Tô Hiển Nhiên hai mắt sáng trưng nhìn thao tác của Đỗ Đức Trí cùng với Nhậm Thừa Vinh không khỏi thèm thuồng, nhạy quá nhanh quá tiên tiến quá... biết khi nào trên trái đất mới như vậy.
Đặt hàng tầm 20 phút, thì hàng liền giao tới, người đưa tới hiển nhiên là một người máy...
Tô Hiển Nhiên khó chịu, cô muốn ra ngoài chơi cơ nhưng không thể ra a.
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh sau khi thay đồ mới vào, Tô Hiển Nhiên hai mắt trừng to kinh ngạc.
Đúng là chồng cô nha, đẹp xuất sắc luôn mà, nhưng hể đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116251/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.