Tô Hiển Nhiên nhíu chặt mày, nhìn chằm chằm hai người đàn ông trước, cô lúc đầu thật sự bị sắc đẹp của hai người này quyến rũ nha, nhưng hiện tại, cô cảm giác như chính mình đang sai.
Vì trên đời này, có thằng chồng nào nghe vợ nhờ vả mà còn ngồi yên bất động như hai người này đâu, càng nghĩ Tô Hiển Nhiên càng khó chịu.
Trước ánh mắt bất ngờ của Đỗ Đứa Trí và Nhậm Thừa Vinh, chính cô cố sức đặt chân xuống sàn, sau đó lại nắm thành giường mà ngồi dậy. Vừa đứng dậy được chính cô thở ra một hơi " phù ", nhưng mới buông thành giường ra, bước một bước về phía trước, thì cô ngã ngay.
Đỗ Đứa Trí và Nhậm Thừa Vinh hai mắt trừng to vội vàng đứng dậy đưa tay ra kéo cô lại...
Cô hôn mê một tuần lễ hiện tại tay chân còn mềm nhũn thì làm sao mà đi? Đứng như vậy thôi đã quá sức rồi huống chi là đi thì quá gượng ép đi.
Tô Hiển Nhiên nhìn bản thân sắp ngã mà hai mắt trừng to, sau đó lại cảm giác được eo và cánh tay cô có người nắm lại, lúc này cô mới thở ra một hơi " phù. " chính cô cũng sợ bản thân bị ngã, nhìn nền gạch này thôi chính cô cũng biết bản thân sẽ bị gãy răng ngay.
Giọng cô còn chưa kiềm được giọng run rẩy mà nói.
" Cảm ơn... "
Đỗ Đứa Trí im lặng, nhưng chính anh cúi xuống ôm cô lên đi về phía cửa sổ, còn Nhậm Thừa Vinh thì đi lấy ghế đặt bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116239/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.