Dương Hàn nghĩ, chắc chắn Hàn Thời Vũ đã đắc tội Dương Mạt rồi.
Khi cô nàng gọi video với ba, cái người mà một ngày không có hơi ba là mình mẩy bắt đầu khó chịu thế mà không dám ló cả mặt, chỉ trốn đằng sau máy tính nghe giọng.
Dương Hàn báo cáo tình hình gần đây với ba, chuyện học hành rất thuận lợi, cô nàng chơi với ông nội vui lắm luôn.
Lão Dương thấy cháu gái rồi mới yên tâm đi về. Ông sợ trễ nải công việc Hàn Thời Vũ nên khăng khăng đòi tự đi, mà không chịu đi máy bay, cứ càu nhàu chỉ tổ phí tiền. Hàn Thời Vũ không thuyết phục được chỉ đành đặt vé xe lửa, chở Dương Hàn ra nhà ga tiễn ông.
Dương Mạt trong màn hình chỉ nghe, lâu lâu "Ừm" đáp lời con gái.
Kể chuyện mình xong, Dương Hàn vừa định thuận miệng nói vài câu về Hàn Thời Vũ thì Dương Mạt lập tức lên tiếng: "Trễ rồi, con đi ngủ đi."
Dương Hàn: "Dạ..."
Cô nàng lia mắt nhìn Hàn Thời Vũ phía đối diện. Hắn khoanh tay yên lặng ngồi ngay ngắn, hai người nhìn nhau vài giây, cuộc gọi video đã bị bên kia kết thúc.
Dương Hàn xác nhận: "Ba giận bố rồi chứ gì."
Hàn Thời Vũ: "Vớ vẩn."
Dương Hàn nhích máy tính về phía hắn, nói: "Vậy giờ bố gọi điện cho ba đi."
Hàn Thời Vũ im lặng hồi lâu, mãi sau mới đáp: "Hôm nay trễ rồi, để bữa sau..."
"..." Hàn Thời Vũ nhíu mày: "... Nhóc thúi kia nhìn bố kiểu gì đấy?"
Dương Hàn dời mắt đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-cha-cua-toi/3429975/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.