Dương Hàn nói: "Vậy cậu trốn kĩ vào, giáo viên thể dục mà bắt được thì chỉ có đường ngửa mặt ăn cảnh cáo."
Hứa Gia ngẩng lên, đáp: "Đã xinh đẹp thì ngại gì gian khó trắc trở."
Dương Hàn: "..."
Cô nàng đáp: "Phần thưởng nguyên một bài văn luôn, tớ thấy cậu dữ lắm rồi đó."
Hứa Gia nhớ lại câu chuyện thương tâm: "Hức."
Hứa Gia không chịu ngồi yên, cứ kéo Dương Hàn đi loanh quanh sân thể dục. Bộ đồ kỳ lạ của cô bạn hấp dẫn rất nhiều sự chú ý. Dáng người Hứa Gia bình thường thôi, nhưng giống như bao cô bé tầm tuổi này thích mặc gì sẽ mặc đó, hoàn toàn chẳng để tâm đến những cái nhìn mang thái độ hay ý kiến kia. Tự thấy mình đẹp nghĩa là đẹp thôi.
Hứa Gia thuộc phe cánh cuồng niên hạ, đang đổ tất cả kinh nghiệm mình đúc kết, đủ loại thuộc tính kiểu dáng công thụ ra cho Dương Hàn. Cực kỳ muốn kéo Dương Hàn về sân nhà mình, bước vào tháng ngày vẫy cờ bấn niên hạ cùng nhau.
Lúc đi ngang khúc ngoặt sân thể dục, Dương Hàn vô tình trông thấy Liễu Tộ Diệp.
Liễu Tộ Diệp ở sân bóng rổ phía xa xa đứng coi mấy bạn nam chơi bóng rổ với mấy cô bạn hay đi cùng. Bên cạnh Liễu Tộ Diệp tụ tập mấy nhóm nữ hô hào cổ vũ cho mấy cậu bạn đổ mồ hôi như tắm.
Liễu Tộ Diệp dựa vào cạnh khung rổ, nhìn thản nhiên xem chứ không nói gì.
Đột nhiên, trái bóng rổ lăn đến chân Liễu Tộ Diệp, cậu nam cao ráo chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-cha-cua-toi/3429943/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.