*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc sắp xếp đồ vật đã tìm ra được ảnh của bà nội, đa phần đều được chụp trong kỳ nghỉ hè thời đại học của tôi.
Bà nội mất vì bệnh ung thư, nhưng thực ra bà không hề chịu đau đớn gì.Không biết do lạnh hay sao mà hốc mắt của anh thoáng đỏ lên. Tôi thấy hơi thở ấm áp của anh phả ra giữa không trung. Anh nói: “Anh không biết yêu đương, lúc nào cũng muốn tính toán thì lý trí, nhưng thực ra có những chuyện cũng cần có cảm tính nữa. Hôm đó là do anh bốc đồng quá.”
Bác sĩ nói tâm trạng của bà nội đóng một vai trò rất lớn.Anh tủi thân nhìn tôi: “Thẩm Thu Bạch, anh biết lần trước anh cũng có khốn nạn, nhưng em đừng chọn ngay lúc này mà trả thù anh chứ?”
Còn nhớ lúc phát hiện ra bệnh, tất cả mọi người đều đau buồn, chỉ có bà nội là làm như chẳng có chuyện gì. Ở bệnh viện 1 tuần, bà luôn đòi xuất viện. Xuất viện không bao lâu thì một mình về quê, mặc cho cha mẹ có khuyên nhủ thế nào cũng không chịu tới thành phố Kinh ở với họ.Chiếc áo vừa vặn với anh hóa ra khoác lên người tôi lại lớn thế này. Tạ Hoè An không chờ tôi nói gì, vươn tay ra khẽ khàng ôm lấy tôi. Tôi ngửi được mùi gỗ nhàn nhạt trên người anh, mùi hương đó khiến không khí giá buốt dịu lại một chút, dường như trong khoảnh khắc đó, mắt tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-ba-bua/1002911/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.