Chương này là nhật ký hồi ức “Dành cho vợ” của Tạ Hoè An.
Thẩm Thu Bạch vợ tôi là một người không thích biệt ly.
Năm lớp 10, Vương Dược đi chữa bệnh ở nơi khác, tất cả mọi người đều đi tiễn, duy chỉ có Thu Bạch là không đi.Trong thư em nói với tôi rằng Tạ Hoè An, tiết Đoan Ngọ tôi đã về thành phố Kinh.Tạ Hoè An, nhoáng một cái mà chúng ta đều đã lớn rồi.
Năm lớp 11, Tần Mai Chi đi theo Chu Đào đến Thâm Quyến làm công, tất cả chúng tôi đều tới nhà ga tiễn họ, Thu Bạch không đến.Sau này đã chứng minh được, đúng là em sẽ không tiễn thật.
Năm lớp 12, nhóc mập đi tới phương Bắc, vẫn chỉ có Thu Bạch không đi tiễn.Lần đầu tiên tôi cảm thấy dao động với mối quan hệ giữa cả hai như thế, ngay lúc đó, tôi nhận được một bức thư, là một bức thư được gửi cách đây 2 tháng.
…Tôi nghĩ, quả nhiên mình chẳng khác gì với những người khác cả.
Mỗi lần bạn bè chúng tôi rời khỏi thành phố Kinh, em đều không đến.Thực ra tất cả đều biết em là người mềm lòng nhất, không muốn đối mặt với những chuyện như thế.
Có lần tụ tập nhau, mọi người nhắc tới chuyện này, cười nói Thu Bạch máu lạnh, lúc đó em đứng dậy bảo rằng mình là một người vô tình, mọi người nghe vậy bèn nhao nhao nói mình bị tổn thương rồi, sau đó thì cười phá lên.Quản lý ký túc xá vừa nhận máy đã mắng tôi một trận, nói tôi đêm hôm khuya khoắt mà gây phiền người dân. Tôi xin lỗi quản lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-ba-bua/1002904/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.