Edit: Nananiwe
Bạc Hải đi đến tủ quần áo lấy một vài món đồ ra, lấy xong đứng tại chỗ không nhúc nhích, nói với Trình Xuyên: "Tới đây."
Trình Xuyên vẫn còn nhớ quy củ của hắn: Không có yêu cầu hoặc không có sự đồng ý của Bạc Hải thì không thể đứng lên. Nếu đã không thể đứng, vậy "Tới đây" cũng chỉ còn lại một cách: Bò tới.
Trình Xuyên xấu hổ đến mức khuôn mặt đỏ bừng, nhưng lại không thể cãi mệnh lệnh. Cậu chậm rãi nâng tay lên, bò về phía trước từng chút một, mới vừa bò được hai cái đã nghe thấy Bạc Hải quát: "Mười giây!"
Trình Xuyên bò nhanh hơn, đầu gối hướng về phía Bạc Hải. dương v*t còn đang cương cứng theo động tác này bị ma sát với đùi, mỗi lần cử động sẽ đong đưa trong không khí một chút, thậm chí có thể nói là phóng đãng. Cho dù không còn cọ xát, Trình Xuyên vẫn chậm chạp bò từng bước tới. Bạc Hải lạnh lùng nói: "Ngẩng đầu."
Trình Xuyên không dám thẳng người, chỉ ngẩng mặt lên.
"Chát."
Bạc Hải cho Trình Xuyên một bạt tai, lực không lớn, Trình Xuyên không cảm thấy đau nhưng cái tát rất vang, trên mặt cậu hơi nóng. Cậu nhăn mày, lớn tiếng giải thích: "Tôi đã làm rất nhanh rồi!"
Bạc Hải ngồi xổm xuống, lạnh nhạt nhìn Trình Xuyên: "Trình Xuyên, tranh luận không phải là thói quen tốt." Hắn đặt tay lên cổ Trình Xuyên, lòng bàn tay chạm vào mạch đập của cậu: "Hôm nay sẽ dạy cho cậu biết, không cần lấy cớ bào chữa cho sai lầm của mình."
Trong lòng Trình Xuyên hoảng sợ, cậu dự cảm thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nap-bach-xuyen/274943/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.