Bởi vì cô mang theo rất nhiều túi đồ nên tiểu bảo bối ôm trên người cũng không lộ rõ ràng, cả hai người đều không nhìn thấy.
Đàm Hoàng Hạo và U Minh Thượng đã thấy cô, tuyệt đối không thể nào để cô trốn mất lần nữa!
Hắn/hắn bước xuống xe, vẫn như cũ quay mặt sang một bên, dù có thế nào cũng tuyệt không thèm liếc mắt nhìn người kia một cái, thản nhiên sải bước vào thang máy.
Trần Hiểu Ngưng đặt tiểu bảo bối xuống giường, đi vào phòng tắm xả nước nóng chuẩn bị tắm cho cô bé.
- " Ô...a!"- Tiểu Đào ngồi nghịch ngợm chiếc kẹo mút, đôi mắt linh động thỉnh thoảng lại liếc nhìn cánh cửa phòng như chờ đợi cái gì đó, miệng nhỏ chốc chốc phát ra vài âm thanh ô a không rõ.
Cô cũng không chú ý tới điều đó, cẩn thận ôm bé đi vào phòng tắm.
- " Chúng ta tắm xong sau đó ăn cơm a!"- Cô hôn chụt một cái lên trán trơn bóng của bé.
Ting! Ting! Ting!
Bên ngoài chợt vang lên tiếng chuông cửa, tuy nhiên trong phòng tắm đầy tiếng nước chảy và hỗn tạp thanh âm cười đùa của hai người, hoàn toàn lấn áp đi.
- " Chết tiệt!"- Đàm Hoàng Hạo rủa một tiếng, trên trán ẩn ẩn hiện lên vài sợi gân xanh, ngón tay liên tục ấn chuông cửa nhưng vẫn không thấy hồi âm.
- " Hừ, trực tiếp phá cửa luôn cho xong!"- U Minh Thượng bây giờ lại có vẻ như không có chuyện gì xảy ra giữa hai bên, bình thản mở miệng.
Hắn đứng sang, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nam-chinh-doi-dich-xin-dung-keo-ta-vao/2187388/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.