Trần Hiểu Ngưng ôm bảo bối bắt xe tới một khách sạn trong thành phố, hiện tại cô vẫn chưa có chỗ ở, phải tạm thời ở lại đây để xem xét việc cần làm tiếp theo trước!
Đi lại cả một ngày dài khiến cô cực kì mệt mỏi nên vừa tới đó cô đã cùng tiểu bảo bối ngủ một giấc tới tận đêm khuya.
Ọc! Ọc!
Căn phòng đang yên lặng bỗng nhiên vang lên tiếng kêu nho nhỏ. Trần Hiểu Ngưng mở mắt, mò tới chiếc rèm cửa rồi kéo ra, bên ngoài bao phủ bởi một màn đêm đen kịt xen lẫn với ánh đèn. Nhìn ra xa khắp nơi đều là màu sắc lấp lánh của chúng.
Cô lại xoa xoa bụng mình, từ sáng cho tới bây giờ cô chỉ ăn bữa sáng, bữa trưa cũng chưa có đụng tới, bụng cô lúc này đang đánh trống réo lên inh ỏi đòi ăn a!
Bên cạnh, Tiểu Đào vẫn nằm im lặng thở đều đều. Nhìn khuôn mặt khả ái chết người kia, cô lại không nhịn được ấn xuống một ngụm.
Tiểu bảo bối dường như rất nhạy cảm với động thái nhỏ nhẹ này, lập tức mở mắt tròn xoe nhìn cô.
Trần Hiểu Ngưng ôm theo bảo bối, quyết định rằng hai người sẽ đi ăn khuya bên ngoài. Hiện tại cuộc sống của cô còn chưa ổn định, nhưng vẫn là lo việc lấp đầy cái bụng trước mắt mới quan trọng nhất!
Đi qua mấy dãy nhà hàng nhưng cô vẫn chưa tìm được nơi nào ưng ý của mình một chút. Tiểu bảo bối của cô còn nhỏ như vậy, tất nhiên không thể ăn đồ linh tinh được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nam-chinh-doi-dich-xin-dung-keo-ta-vao/2187384/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.