Trần Hiểu Ngưng ngồi đó nghĩ ngợi cả nửa buổi đều không tìm ra cách tốt nhất để giải quyết vấn đề này. Cô chán nản nhét tờ giấy siêu âm vào túi xách rồi đi bộ về nhà, biết đâu quãng thời gian đó cô lại có thể nghĩ ra được cách nào đó thì sao?!
Mà kể cũng thật là kì diệu, cái cục thịt nhỏ còn chưa thành hình này từ lúc nào lại vô thanh vô tức xuất hiện trong bụng cô, hơn nữa một chút dấu hiệu cũng chẳng có?!
Tỷ như, nôn nghén chẳng hạn? Vậy mà đều không có, thậm chí cô còn ăn ngon hơn, ngủ cũng nhiều hơn nữa!
Một lát sau, cô bất chợt nhớ ra cái gì đó, vỗ vào trán mình lẩm bẩm:-" Đúng rồi nha, bà dì của mình lâu lắm rồi còn chưa có đến. Aizz, dấu hiệu rõ ràng như vậy mà lại bỏ quên được..."
Không uổng công đi bộ mất bao nhiêu lâu, rốt cuộc khi về đến nhà Trần Hiểu Ngưng cũng nghĩ ra một biện pháp.
Nhưng biện pháp này cũng không hẳn là tốt nhất, bởi vì cô có thể sẽ không thể gặp mẹ được, trong thời gian dài cũng không thể liên lạc với bà nữa.
Đơn giản là cô phải rời đi chỗ khác, đến một nơi mà hai tên ác ma kia không tìm được, nếu như cô vẫn liên lạc với bà thì bọn hắn sẽ tìm thấy cô mất. Đến lúc đó, mọi công sức của cô đều đổ vỡ, đứa bé này chỉ sợ cũng bị lấy đi!
Căn nhắc đủ mọi thứ, cuối cùng cô vẫn quyết định phải dùng tới biện pháp kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nam-chinh-doi-dich-xin-dung-keo-ta-vao/2187370/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.