- " Tiểu Ngưng, mau mang đồ ăn ra đi!"- Từ trong phòng bếp vang lên âm thanh của mẹ cô. Âm thanh đó tựa như cọng cỏ cứu mạng, cô liều mình giãy dụa ra khỏi Đàm Hoàng Hạo, sửa sang lại quần áo đã bị hắn làm nhăn nhúm rồi chạy một mạch vào bếp. Nhìn cô gái nhỏ xấu hổ nhanh chân chạy trốn, đáy mắt hắn ẩn ẩn ý cười tà mị, bình thản ngồi xuống ghế như chưa có gì xảy ra.
Trong suốt bữa cơm, Trần Hiểu Ngưng cứ nghĩ một người từ nhỏ đã lớn lên trong nhung lụa như Đàm Hoàng Hạo làm sao sẽ hạ thấp mình ăn cơm với một người như mẹ con cô. Thế nhưng điều đó hoàn toàn không phải, hắn vẫn ăn như bình thường, thậm chí còn tỏ ra một chút hài lòng. Bà Trần thì càng khỏi phải nói, yêu quý hắn y như hắn là con rể của bà vậy, liên tục gắp thức ăn bỏ vào chén của hắn. Cô trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng kia, tròng mắt như muốn rớt ra tới nơi.
- " Mẹ...!"- Thấy mẹ mình đối tốt với hắn, cô chợt nảy sinh một chút ghen tị, vội vàng lên tiếng nhắc nhở bà. Cái tên này chẳng lẽ ngồi ghế giám đốc lâu quá nên chán rồi, muốn tìm thú vui dân dã sao? Còn đến đây cướp sự quan tâm của mẹ cô nữa, tốt nhất là hắn nhanh nhanh biến mất khỏi tầm mắt đi!
Bà Trần không hề biết căn phòng đối diện chính là nơi ở tạm thời của hắn nên còn rất nhiệt tình kêu Trần Hiểu Ngưng tiễn hắn xuống một đoạn. Khi xuống tới tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nam-chinh-doi-dich-xin-dung-keo-ta-vao/2187358/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.