Cô giãy giụa càng dữ dội hơn nhưng đều vô ích. Sức lực của phụ nữ vốn không thể so sánh với đàn ông, huống chi là một người đã luyện võ từ nhỏ giống như Đàm Hoàng Hạo.
Trần Hiểu Ngưng nhằm cánh tay đang giữ chặt eo cô mà cắn xuống, cái miệng nhỏ còn chưa đụng vào tay hắn thì đã bị giữ lại. Cô hoàn toàn bị khống chế, không thể thoát được, Trần Hiểu Ngưng chỉ biết khóc lớn.
Đàm Hoàng Hạo cực kì không thích tiếng khóc của phụ nữ. Hắn ngay lập tức cúi đầu xuống chặn lấy đôi môi hồng hồng ướt át kia. Nụ hôn của hắn cuồng dã mà bá đạo, mang theo sự chiếm hữu không thể kháng cự.
Âm thanh của cô nhỏ dần nhỏ dần rồi tắt ngúm. Được kĩ thuật điêu luyện của hắn dẫn dắt, Trần Hiểu Ngưng càng ngày càng bị hãm sâu vào vòng xoáy dục vọng do hắn tạo ra.
Đôi mắt to tròn tràn ngập sương mù mở lớn nhìn gương mặt đẹp như đao khắc của Đàm Hoàng Hạo đang phóng đại trước mặt. Cổ họng chốc chốc lại vang lên những âm thanh nuốt nước bọt đầy ái muội.
Hắn thỏa mãn rời khỏi môi cô, sau đó bắt đầu thoát bỏ chiếc đầm trắng xộc xệch vứt xuống dưới đất. Vì đây là váy cúp ngực nên có đệm ở bên trong, không cần phải mặc thêm áo lót. Chiếc đầm vừa bị tháo bỏ thì cơ thể cô cũng toàn bộ phơi bày trong không khí, chỉ có duy nhất nơi tư mật kia vẫn còn được chiếc quần nhỏ che chắn.
Cơ thể bị trần chuồng như vậy khiến cô rất xấu hổ, theo bản năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nam-chinh-doi-dich-xin-dung-keo-ta-vao/107515/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.