Mà cơ hội rất quý giá, nếu bỏ lỡ liền không còn nữa. Ông cụ Đàm lợi dụng thời cơ, nói ra lời đề nghị:-" Haha, bây giờ cháu cũng đã làm y tá riêng của ta rồi, ngày mai ta cũng sẽ xuất viện, không bằng cháu dọn tới chỗ ta ở, đợi ta tốt hơn rồi trở lại bệnh viện. Cháu thấy thế nào?"
- " Cái này..."- Trần Hiểu Ngưng do dự, cô vừa đi học vừa làm việc, nếu dọn tới chỗ người khác có lẽ không tiện cho lắm. Hơn nữa, còn có một tên đại ôn thần kia, cô có mười lá gan cũng chẳng dám đến gần hắn, hắn thật sự rất dọa người!
Dường như nhìn thấu tâm tư của cô. Ông Đàm cười nói:-" Không sao, nếu cần ta sẽ cho người gọi, còn nếu không cần thì cháu vẫn cứ như bình thường, tự nhiên như ở nhà vậy!"
Người ta đã nhiệt tình đến mức này rồi, nếu còn không đồng ý nữa thì chính là thất lễ, Trần Hiểu Ngưng đành phải gật đầu:-" Dạ, được!"
- " Hahaha, vậy ngày mai ta sẽ cho người đón cháu!"- Đàm Hoàng Hạc cười hiền từ vuốt vuốt chòm râu ngắn ngủn của mình, tuyệt nhiên không thể xem thường tia sáng gian xảo lóe lên trong mắt ông.
.........
Trần Hiểu Ngưng tan làm thì trời cũng đã tối, cô đi thẳng một mạch tới chợ đêm nổi tiếng nhất thành phố X này - Chợ Lục Lạc.
Có thể cái tên lục lạc này nghe khá kì lạ, nhưng đối với những du khách quen thuộc nơi này thì lại rất thích cái tên đó. Bởi khu chợ này cũng y như tên vậy, nơi nơi đều treo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nam-chinh-doi-dich-xin-dung-keo-ta-vao/107508/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.