Edit: Thanh Na
“S tiểu thư:
Hai người chia tay, nói không chừng sẽ tạo nên bốn người hạnh phúc.
Vuột mất chỉ vì để đợi đúng người.
Tôi nghĩ mình sẽ lấy chuyện xưa của cô để nói vậy.
Bao nhiêu năm sau, S tiểu thư và vị kia đã bao lâu rồi không liên lạc cô ấy cũng không để ý, tôi gọi anh ta là S tiên sinh đi, ở một thành phố xalạ nào đó, cô ấy đi công tác, còn anh ta thì họp.
Đang dạo phốthì gặp phải trời mưa, vì tránh mưa, cô tìm một quán cà phê ven đườngchui vào, quán nhỏ, ngọn đèn mờ mờ, nước mưa dọc theo cửa kính thủy tinh uốn lượn chảy xuống, ngoài cửa sổ chỉ còn một mảnh mơ hồ. Nhìn khắp bốn phía, chỉ còn sót lại một vị trí, trong đó một bên đã có một người đànông ngồi sẵn, cô vuốt vuốt mái tóc ướt mưa, đi qua bên ấy ngồi xuống,người đàn ông đối diện buông tạp chí xuống, ngẩng đầu, trong khoảnh khắc ấy, cô cũng ngẩng đầu, bọn họ dừng mọi chuyện trong tay lại, nhìn đốiphương chằm chằm.
Anh ta nói với cô ấy: Là em.
Cô ấy đáp lại: Đã lâu không gặp.
Trong mắt anh ta, mái tóc dài đã cắt, gương mặt gầy trái xoan trước đây đãtrở nên mượt mà, không còn tìm thấy miệng lưỡi bén ngót cay nghiệt trước kia, giơ tay nhấc chân vừa mạnh mẽ vừa hòa hợp, mà ngay cả tiếng nóicũng không còn nũng nịu ngọt ngào như trước, mà trở nên ôn hòa điềm đạmhơn.
Trong mắt cô ấy, anh ta đã không còn sự xúc động của mộtchàng trai trẻ tuổi, thay vào đó là vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-muoi-bay-la-thu-tinh/534723/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.