Xe chạy bình ổn lái vào gara tư nhân.
Yến Sầm nghiêng đầu nhìn, thấy Lê Vu An đang mơ hồ ngủ ở ghế lái phó.
Hắn nhanh chóng xuống xe và đi vòng sang phía bên kia.
Hai tiếng mở đóng cửa liên tiếp khiến Lê Vu An giật mình, y sợ hãi mở mắt đứng dậy, nhưng lại ngã về phía sau dưới sự hạn chế của dây an toàn.
"Huh..."
"Đừng nóng vội."
Yến Sầm kịp thời tháo dây an toàn trên người y ra, đứng ở cửa xe hơi khom người hướng về phía trước, " chúng ta đến rồi, cậu tỉnh rồi à?"
Lê Vu An nhìn chằm chằm hắn mấy giây, lông mi thon dài khẽ lay động, lộ ra một chút mềm mại cùng yếu ớt mà y vĩnh viễn sẽ không dễ dàng bộc lộ.
Yến Sầm không hỏi nhiều, mà nhẹ nhàng bế y lên.
"..."
Dù là gara tư nhân nhưng vẫn có sự chênh lệch nhiệt độ giữa trong và ngoài xe.
Lê Vu An vô ý thức bắt lấy cánh tay hắn, lạnh đến mức khẽ run lên, phát ra một tiếng giọng mũi.
Yến Sầm nắm lấy áo khoác đang dần tuột xuống, ôm y chặt hơn rồi bước nhanh về phía nhà.
...
Sau khi Yến Sầm từ nước ngoài trở về, hắn sống một mình trong căn hộ.
Thiết kế năm đầu không còn dư phòng ngủ cho khách, những không gian này được cải tạo thành phòng tập thể hình, hiện tại tự nhiên không còn dư chỗ cho Lê Vu An ngủ.
Yến Sầm không chút do dự, trực tiếp bế Lê Vu An đi vào phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-le/3397831/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.