〖Editor: Cú thích ăn phở, Sen Đá〗
P/s: Truyện được đăng trên wattpad, ai đọc các web khác là tó=))
_____________
Lúc Lê Vu An về đến nhà, vẫn chưa tới bảy giờ.
Ngoài cửa sổ trời đã tối đen, trong phòng khách tương đối ngăn nắp chỉ có một bóng đèn mờ ảo, Lê Vu An thói quen nhìn về chiếc sô pha đơn trong góc——
Quả nhiên, An Dương khoác lên chiếc khăn mỏng, không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm cuốn album trên tay.
Từ sau khi chồng qua đời, An Dương liền bệnh nặng, hai năm này rất vất vả mới trở về như cũ, nhưng bà vẫn ngồi hàng giờ đồng hồ nhìn bức ảnh hai vợ chồng chụp chung.
Không ai biết bà đang suy nghĩ gì.
Lê Vu An nhiều lần muốn kéo bà ra khỏi những hồi ức cũ, nhìn về phía trước, tiến đến, nhưng mỗi lần khuyên bà liền dễ dàng bị cảm xúc cực đoan của An Dương cho là "bất hiếu".
Dần dà, y cũng tùy ý để mẹ mình gọi như vậy
"..."
Lê Vu An không để lại dấu vết thở dài.
Y đè xuống nỗi chua xót suốt chặng đường, nở nụ cười bật đèn lên, "Mẹ, con trở về rồi, mẹ đừng chỉ bật một bóng đèn, cẩn thận kẻo đau mắt, còn có hôm nay con ký hợp đồng rất thuận lợi, còn..."
An Dương chậm nửa nhịp ngẩng lên đầu, ánh mắt rất thờ ơ, rất yên tĩnh, thậm chí giống như đang nhìn một người xa lạ.
Lời y muốn nói ra kẹt lại trong cổ, Lê Vu An sững sờ một giây, thu về toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-le/3397827/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.