*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thuộc hạ nơm nớp lo sợ đi ra khỏi văn phòng tổng tài, tiểu đệ đi bên cạnh vẻ mặt tò mò hỏi: “Ngũ ca, chúng ta sắp có đại tẩu sao?”
“Là đại tẩu đã trở về mới đúng.”
“Còn chưa từng thấy qua Sở ca bởi vì ai đó mà tức giận tới như vậy, đại tẩu rốt cuộc là người như thế nào a?”
Lâm Mặc là người như thế nào, Ngũ ca cố gắng hồi tưởng lại, “Là một người rất tốt.”
Sở Diễm vẫn luôn đem Lâm Mặc bảo hộ rất nghiêm cẩn, cho dù người thường thường đi theo bên cạnh của hắn, cũng không gặp qua được vài lần vị đại tẩu trong truyền thuyết này. Ngũ ca từng may mắn gặp qua Lâm Mặc được hai lần, trong hai lần này, gã cảm thấy được lão Đại thua bởi người như vậy cũng không phải là không có đạo lý.
Lần đầu tiên là khi gã có việc tới tìm Sở Diễm, khi đến công ty thì lại không thấy ai, trợ lý nói Sở tổng đã tan tầm về nhà.
Ngũ ca: “…” Cậu đang chọc ghẹo tôi đi? Sở ca công tác cuồng như vậy còn có thể về sớm? Cho dù về sớm, thế nhưng không phải tới mấy nơi vui chơi, mà là về nhà?!
Tìm được địa chỉ mà trợ lý đưa cho, mang theo vẻ mặt hoài nghi gõ cửa, kết quả không nghĩ tới Sở Diễm thực sự đi ra mở cửa. Nói ý đồ tới đây, lão Đại mới dùng vẻ mặt không tình nguyện nghiêng người để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-lan-bao-duong/1211505/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.