Chương 8:
Nàng ta rời khỏi phòng, bên ngoài lập tức không còn động tĩnh.
Ta thay xong y phục, tháo phượng trâm trên đầu, chậm rãi chỉnh lại mái tóc hơi rối.
Cây phượng trâm này, chính là vật Hoàng hậu ban cho ta khi ấy, ta cố ý mang theo, để tỏ rõ thân phận.
Ngay giây tiếp theo… cánh cửa bị đẩy mạnh ra.
Vương Hòa Nghĩa nồng nặc mùi rượu, xông thẳng vào trong phòng.
…
“Thái t.ử phi nương nương, hạ quan tìm người thật vất vả!”
Hơi thở nồng mùi rượu của hắn ập tới, ta nhanh nhẹn tránh sang bên.
Hắn lại cười phóng đãng, như bị con mồi trêu chọc đến hứng thú:
“Sao nào?”
“Thái t.ử phi thích trò lạt mềm buộc c.h.ặ.t này à?”
“Thú vị hơn muội muội của nàng nhiều đấy!”
Miệng hắn đầy lời ô uế, giữa câu chữ toàn là những chuyện bẩn thỉu giữa hắn và Cố Chiêu Cẩm.
Ta nghiêm giọng cảnh cáo:
“Xúc phạm Thái t.ử phi là tội c.h.ế.t!”
“Xin lỗi nhé… tỷ tỷ tốt của ta!”
Giọng Cố Chiêu Cẩm vang lên từ bên ngoài:
“Thượng thư đại nhân đã nói rồi, chỉ cần được gần gũi hương sắc của tỷ, ông ta mới chịu giơ cao đ.á.n.h khẽ, thả môn sinh của phụ thân.”
“Đã là nữ nhi của phụ thân, giúp chút việc này chẳng phải là điều nên làm sao?”
Nàng ta bị Tề Trạch bán đứng, trở thành đồ chơi của kẻ khác, vậy mà còn muốn kéo ta xuống bùn cùng.
Ta hất đổ bình hoa, đập mạnh vào người Vương Hòa Nghĩa, khiến hắn loạng choạng suýt ngã.
Dường như nghe thấy ta vẫn còn chống cự, Cố Chiêu Cẩm liền cười lớn ngoài cửa:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-thanh-phuong/5208347/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.