Chương 2:
Nàng ta chắc chắn rằng, ta sẽ không thể đắc ý được bao lâu.
“Tỷ tỷ à, kiếp trước là tỷ cướp ngôi Hoàng hậu của ta.”
“Tỷ có biết ban đêm ở Tông Nhân Phủ dài và lạnh thế nào không?”
“Lần này, cũng nên để tỷ nếm thử mùi vị muốn sống cũng không được, muốn c.h.ế.t cũng không xong đi!”
Ta nắm tay Thái t.ử, chỉ cười, không nói.
Nàng ta không thật sự nghĩ rằng, một kẻ thiếu tình yêu thương, tự ti, cố chấp, lại có thể từng bước bày mưu trong cuộc đấu đoạt vị… là người tốt à? “Xuất thần nghĩ gì vậy? Nói cho ta nghe thử xem.”
Một giọng nói dịu dàng kéo ta trở về hiện tại.
Ta ngẩng đầu lên, tim suýt hụt một nhịp.
Thái t.ử dáng người cao thẳng, mày mắt như vẽ, đôi mắt thì trong veo như nước xuân đầu mùa cong lên ý cười, nhẹ giọng gọi ta một tiếng:
“Nương t.ử?”
Kiếp trước, đích muội vào đêm tân hôn đã phải một mình ở trong phòng.
Thái t.ử vừa vén khăn hỷ, đã bị kỹ nữ ở Di Hương Viện mời đi.
Đến ngày hôm sau, Thái t.ử mới từ Di Hương Viện trở về, toàn thân vương mùi son phấn.
Cả thiên hạ đều biết đường đường Thái t.ử phi, nhưng vào đêm tân hôn bị kỹ nữ cướp mất phu quân.
Đích muội trở thành trò cười của thiên hạ.
Thái t.ử quay về Đông Cung, vừa hay bắt gặp đích muội đang khóc lóc làm loạn, đập phá đồ sứ.
Còn chưa kịp mở miệng, nàng ta đã ném thẳng một chén trà, làm trán Thái t.ử bị thương.
Hoàng hậu hay tin nổi giận, phạt đích muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-thanh-phuong/5208341/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.