Một buổi đêm muộn nọ, Phù Trân đang ngủ thì bỗng giật mình tỉnh giấc bởi ác mộng. Cô hổn hển thở, mồ hôi trên trán chảy ròng. Mạc Diễm nghe thấy động tĩnh thì ngay lập tức bật người dậy, vội vội vàng vàng ôm lấy cô theo bản năng.
“Không sao, không sao rồi. Anh ở đây, không sau hết. Hít vào, thở ra nào.”
“Đúng rồi, bà xã làm rất tốt.”
Mất gần nửa tiếng sau thì cô mới có thể bình tĩnh lại, sắc mặt người đàn ông nhuộm đầy nét mệt mỏi. Dù vậy, anh vẫn kiên nhẫn và không một lời oán trách. Thời gian gần đây công việc bận rộn, anh lại thường xuyên ở bên và chăm sóc chiếu cố cho cô. Mỗi đêm cô thường gặp ác mộng, anh cũng vì vậy mà thường xuyên mất ngủ với cô.
Cơn buồn ngủ không kéo đến dù hiện tại đã là hơn hai giờ sáng, cô vỗ nhẹ vào tay anh nói: “Diễm, em không sao. Em không buồn ngủ, anh ngủ trước đi mai còn phải đi làm nữa.”
“Không sao, anh ngồi với em thêm một lúc vẫn được mà.” Mạc Diễm am hiểu tâm lý của cô. Phụ nữ mang thai rất đa cảm, thường suy nghĩ nhiều và cảm thấy bất an. Chính vì vậy mà anh không muốn để cô một mình.
Phù Trân làm sao có thể không hiểu tâm ý lo lắng của ông chồng ngốc dành cho mình chứ. Nhưng cô cũng giống như anh, lo lắng và quan tâm đến đối phương.
“Em không sao thật mà. Anh đừng cố chấp nữa, đã mệt đến như vầy rồi. Anh càng gắng gượng vì em thì em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-hoa-no/3471174/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.