Một tuần sau đấy công việc của anh lại trở về quỹ đạo thường thấy nhưng…
Anh lại chẳng thể nào tìm được tung tích của Phù Trân. Quá bất lực và tuyệt vọng, anh chỉ còn cách nhờ ba mình chuyển lời.
“Ba… hãy chuyển lời cảm ơn của con tới cô ấy. Còn cái này… ba chuyển tới cô ấy giúp con.” Anh đẩy chiếc thẻ đen không mức hạn của mình về phía ông Tống.
“Lời cảm ơn thì ta sẽ chuyển nhưng còn thứ này… con giữ lại đi. Ta không muốn con bé phải trả nợ cho con nữa.” Ông Tống tuyệt tình nói rồi đẩy lại chiếc thẻ về phía anh. Lời nói và hành động của ông đã rất rõ ràng, ông không muốn cô dính líu chút gì tới anh nữa.
“Không… đây chỉ là…”
“Ta không cần con phải cho cho bé.” Ông Tống cương quyết từ chối số tiền mà anh tính bồi thường. Mạc Diễm là con của ông, thằng bé có thể có nhiều tiền hơn ông sao? Ông và bà Tống đã xem Phù Trân như con gái của mình, đã bao che được cho cô thì tất nhiên cũng sẽ cho cô tiền xài được. Ông không ép con bé nhận thứ này để rồi phải trở nên khó xử. Dù có là con trai của ông thì cũng không!
Anh đã từng chuyển qua hỏi thăm tình hình cũng như chỗ ở của cô nhưng đáp lại anh chỉ là ánh mắt lạnh lùng và sự im lặng của ông Tống.
Trước sự quyết đoán của ông, anh chẳng thể làm được gì khác ngoài việc tiễn ba mình lên máy bay và luôn miệng nói ông nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-hoa-no/3471133/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.