Người đàn ông với tấm lưng rộng lớn vững chãi đang đứng trong gian bếp quen thuộc của họ, một hình ảnh lạ lẫm lại có chút hoài niệm quen thuộc. Kiếp trước, anh cũng đã từng nấu cho cô ăn rất nhiều lần.
Hình ảnh đẹp đẽ đấy cô nghĩ mình chỉ nhớ và giữ trong tim thôi. Thật không ngờ, vậy mà hôm nay lại có thể thấy được.
“Sao anh không nghỉ ngơi đi, nấu gì vậy?” Cô cất tiếng nói, đáng thức người đàn ông đang chăm chú chuẩn bị bữa sáng.
Anh ngẩng đầu lên nhìn về phía cô, ánh mắt có thần và nét mặt thoải mái. Cả người gọn gàng và toát lên vẻ thanh lịch như xưa. Có lẽ, số thuốc đêm qua đã giúp anh giảm sốt và trở nên tốt hơn rồi.
“Dậy rồi sao, tôi định lát nữa nấu xong mới gọi em.”
“Để em làm cho. Anh hết sốt chưa? Còn mệt thì nghỉ ngơi đi, mấy cái này để em chuẩn bị cho.” Cô vừa cất giọng thì bước chân cũng nhắc bước đến bên ngay cạnh Mạc Diễm. Một bên cô thầm quan sát anh ở khoảng cách gần, một bên khác đã xắn tay áo lên bắt tay vào việc.
“Tôi đã khỏe hơn rất nhiều rồi. Cảm ơn em, hôm qua làm phiền em rồi.”
“Cảm ơn gì chứ, hôm qua anh cũng cảm ơn em rồi mà.”
Phù Trân nhất quyết đuổi Mạc Diễm khỏi gian bếp còn bản thân thì thấy anh làm nốt những thứ còn lại. Chẳng mấy chốc, một bàn đồ ăn sáng đã được mang lên.
Bí quyết để có thể duy trì là không ai nói gì. Suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-hoa-no/3471113/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.