Ngụy Chẩm Phong một đêm ngon giấc, hôm sau lúc tỉnh dậy cũng không có cảm giác chếch choáng, có thể nói là tinh thần phấn chấn, tràn đầy năng lượng, chỉ là có một chút cảm giác nghi hoặc sao đó.
Y ngồi trên long sàng, nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay mình, lật tới lật lui nhìn, nhưng không nhìn ra được cái gì, ngược lại khiến Triệu Miên cảm thấy chột dạ.
Đêm qua hắn đã dùng bàn tay này rất lâu, nhưng suốt quá trình Ngụy Chẩm Phong đều ngủ say, hẳn là không thể nào có ấn tượng gì.
Triệu Miên thản nhiên như không, nói: "Bạch Du đã chuẩn bị một ít thuốc cho Tứ đệ của ngươi, ngươi nhớ mang về Bắc Uyên."
Ngụy Chẩm Phong rời mắt khỏi lòng bàn tay, lẳng lặng nhìn Triệu Miên. Triệu Miên mặt mày chính trực đối mắt với Ngụy Chẩm Phong. Một lúc sau, Ngụy Chẩm Phong đột nhiên nói: "Hành vi cứ luôn nhìn vào bàn tay của ta bất thường như vậy, mà ngươi vẫn không hỏi một câu 'Có chuyện gì', Triệu Miên, ngươi đã dùng bàn tay của ta để làm chuyện gì đó phải không."
Triệu Miên: "......"
Sủng phi có đôi lúc thực sự không cần quá thông minh như vậy.
"Phải thì thế nào." Triệu Miên mặt không đổi sắc nói qua loa, "Tối hôm qua ngươi và Triệu Lâm uống rượu đấu kiếm, rượu đổ đầy ra sàn, Trẫm đã dùng tay của ngươi để lau sàn."
Lúc này, Ngụy Chẩm Phong cảm thấy mình bị xúc phạm như một tên ngốc.
Y không có chút ấn tượng nào đối với những gì xảy ra tối hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-hoang-de-yeu-nhau-the-nao-/3600393/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.