Chu Hoài Nhượng rất nhanh đã làm xong hai việc chủ tử dặn dò, phái người đi tìm Bạch thần y, thư cáo trạng của điện hạ cũng đã gửi đi. 
Trước mắt, chỉ còn lại nhiệm vụ tìm ra người trúng cổ còn lại. 
"Sùng Châu là thành trấn quan trọng của Đông Lăng, chỉ riêng dân chúng đã có hơn mười vạn người, muốn tìm một người có đường chỉ đỏ trên cổ tay trong số đó không khác gì mò kim đáy biển." Chu Hoài Nhượng bẩm báo với Triệu Miên, "Vì thế Sùng Châu có một phong tục thế này: ai được Quốc sư lựa chọn, sẽ đi đến khách điếm lớn nhất trong thành – Thanh Huy Lâu, chỉ gọi một bình Nữ Nhi Hồng, chờ người còn lại đi tới để nhận biết nhau." 
Triệu Miên hờ hững: "Nơi chúng ta ở chính là Thanh Huy Lâu." 
"Đúng vậy Điện hạ." Chu Hoài Nhượng nói, "Cho nên thần định đi tới tiền sảnh ngồi chờ theo quy củ, Điện hạ muốn đi cùng không?" 
Triệu Miên nói, "Không cần, ngươi cũng đừng đi." 
Chu Hoài Nhượng không hiểu: "Ơ? Nhưng......" 
"Nếu như chúng ta đi trước, là chúng ta chờ y, đối phương có thể trước tiên không lộ diện, âm thầm quan sát chúng ta, sau đó tùy thời hành động." Triệu Miên nhẫn nại giải thích với thư đồng không thông minh của mình, "Đừng để chính mình rơi vào thế bị động, địch không lộ diện, chúng ta cũng vậy. Hiểu chưa?" 
Chu Hoài Nhượng bừng tỉnh đại ngộ: "Hiểu rồi hiểu rồi." 
Vì thế, Chu Hoài Nhượng hóa thân thành bên chủ động, không bại lộ bản thân, âm thầm quan 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-hoang-de-yeu-nhau-the-nao-/3600312/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.