Biệt thự to lớn nằm ở vùng ngoại ô, có thể nói đây là tòa biệt thự lộng lẫy nhất khu nhà thượng lưu này. Tiêu Hoằng ngồi ở bàn ăn tại vị trí chủ vị, giáng vẻ uy nghiêm, cầm tờ báo đọc từng chữ, đột nhiên ngước mắt nhìn cô con gái độc nhất Tiêu Mặc Linh "Linh nhi, việc đó thế nào rồi?"
Tiêu Mặc Linh thở dài, khuôn mặt xinh đẹp thoáng chốc cau có "Bố đừng nhắc nữa, thật bực mình."
"Có chuyện gì sao?"
"Tiệp Tích Ngôn...anh ta đột nhiên chạy theo Lâm Hải Đường, còn cảnh cáo con đừng xuất hiện trước mặt anh ta. Bố nói xem, thực đáng ghét." Tiêu Mặc Linh quăng đôi đũa lên bàn, đến tận bây giờ mỗi khi nhắc đến chuyện đó, cô đều cảm thấy rất căm phẫn. Cô có gì thua Lâm Hải Đờng, ngoại hình, khuôn mặt, gia thế tất cả đều vượt bậc. Cô ta chẳng qua chỉ là một đứa ăn nhờ ở đậu Tiệp gia, cả tư cách nói chuyện với cô cũng không có huống hồ là chuyện tranh giành.
Tiêu Hoằng nhíu mày "Con phải mau nghĩ cách kéo cậu ta về phía mình chứ." Ông cần có Tiệp thị giúp đỡ để nâng cao tầm vóc của công ty, nếu con gái ông và Tiệp Tích Ngôn cắt đứt không phải rất thiệt thòi sao?
"Bố, bố nghĩ chuyện này đơn giản sao? Con đang nghĩ cách." Từ nhỏ đến lớn, bất cứ thứ gì, chỉ cần Tiêu Mặc Linh muốn nhất định phải có được, bằng không kẻ khác đừng mơ tưởng. Nhưng cô không thể xem nhẹ lời của Điềm Thẩm Lang, con người đó, ai mà không biết. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-duong-hoa-le/2100915/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.