*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Thật ra Tết Âm lịch cũng chỉ là chuyện của mấy ngày ngắn ngủi, trước đó ấp ủ ra cảm xúc ngập tràn; tối giao thừa thì ăn ăn uống uống, rồi xem tiết mục Gala mừng xuân không thể cười nổi; đến rạng sáng thì bắn pháo hoa bùm bùm; rồi mùng một, mùng hai đầu năm lại đi chúc Tết loanh quanh vậy là coi như qua hết ngày lễ này và mọi người cũng chẳng còn vẻ hào hứng, phấn khởi gì nữa. 
Dọc trong con ngõ là đầy những mảnh xác pháo đỏ trông có phần nào đó tươi vui, tạo nên một loại ảo giác như đang tổ chức một lễ cưới hỏi nhộn nhịp. Từ sáng sớm hàng xóm láng giềng đã bắt đầu đi chúc Tết xung quanh, mỗi lần đến nhà ai là đám trẻ con lại nhận được một chiếc kẹo, dần dần đến túi cũng không thể chứa nổi nữa. 
Nhóc mập bị cảm lạnh cuối cùng cũng coi như đã khỏe lên, bị bệnh mấy ngày nên thân hình trông như gầy đi không ít, nhóc kính mắt mặc quần áo mới đứng bên cạnh nhai kẹo xốp Tôm Đỏ(*),nói: “Cậu không ăn thật à, vậy tớ ăn hết nhớ?” 
(*)Kẹo xốp Tôm Đỏ: Kẹo xốp Bắc Kinh là một trong ba loại kẹo nổi tiếng của Trung Quốc (kẹo xốp Bắc Kinh, kẹo sữa Thượng Hải và kẹo hoa quả Quảng Châu),trong đó kẹo xốp Tôm Đỏ là loại cao cấp nhất. 
Nhóc mập nói với vẻ đau khổ: “Mẹ tớ không cho ăn, sợ tớ nóng trong người.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-dua-tre-vo-tu/1285417/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.