Sau khi thi đấu huấn luyện viên cho mọi người nghỉ xả hơi mấy ngày, đến lúc phải quay về trường Thể thao thì ai cũng trở nên lười biếng, Doãn Thiên Dương đứng trên đường chạy ăn xúc xích nướng, đôi môi bị dầu mỡ làm cho bóng loáng cả lên, cậu lầu bầu hỏi: “Có thấy Tần Triển không?” 
Từ lần tạm biệt tối hôm đó thì cậu và Tần Triển chưa liên lạc với nhau, tuy rằng mấy chuyện hiểu lầm trước đấy khá điên rồ nhưng quả thật Tần Triển đối xử với cậu rất tốt, đến giờ mỗi ngày cậu vẫn còn uống hộp sữa bột kia. 
Người đồng đội kia trả lớp: “Hôm nọ trời nổi gió, nhiệt độ xuống thấp anh Triển đi bơi, bơi xong thì bị cảm, mãi mà không khỏi.” 
“Cậu ta bị ngớ ngẩn à, trời lạnh người ta đi ăn lẩu còn cậu ta thì hay rồi, thế mà lại đi bơi.” Doãn Thiên Dương cắn nốt miếng xúc xích cuối cùng trên xiên gỗ, “Hôm nay tập gì vậy, tập nhanh xong rồi tôi đi thăm cậu ta chút.” 
Hơn hai tiếng luyện sức bền, huấn luyện viên thì thu mình trong chiếc áo bông to sụ còn mấy tên vận động viên bọn họ thì chỉ có chiếc quần cộc và cái áo phông. Cả đám ai nấy mặt mũi cũng đỏ bừng nhễ nhại mồ hôi, tóc trên trán cũng ướt rượt mà dính bết lại. 
Huấn luyện xong Doãn Thiên Dương đi tới ký túc xá, đây là lần đầu tiên cậu đến nên thấy rất mới lạ, sau khi tìm được phòng rồi mở cửa đi vào, cậu trông thấy Tần Triển đang làm ổ trên giường chơi điện thoại. 
Sau khi Tần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-dua-tre-vo-tu/1285404/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.