Nhiếp Duy Sơn bế Doãn Thiên Dương vào đến sân nhà thì thả xuống, sau đó đỡ cậu đi vào trong, Doãn Thiên Dương nhích từng bước nhỏ xiêu vẹo đi tới cửa phòng, vì sợ Doãn Hướng Đông và Bạch Mỹ Tiên nhìn ra nên cậu cắn răng ra vẻ đi lại bình thường rồi bước vào. 
“Á!” 
Suýt chút nữa Bạch Mỹ Tiên ném luôn cái bát đang cầm trong tay: “Mày kêu cái gì đấy, bài tập thì không làm mà đi chơi cả ngày, về còn ầm ĩ.” Doãn Hướng Đông đang xếp đũa, đề nghị: “Đăng ký cho nó một lớp học thêm đi, học được chút nào hay chút ấy, cũng đỡ phải chạy lung tung.” 
Doãn Thiên Dương run cầm cập cả người: “Tiểu Vũ đăng ký một môn mất hai mươi nghìn, với thành tích của con thì sáu môn đều phải học, bố mẹ lấy ra đây một trăm hai mươi nghìn trước đi ạ.” 
Bạch Mỹ Tiên múc một bát canh rồi nói: “Mày cũng không có đến giá hai mươi nghìn, cứ để mẹ lấy một trăm hai mươi nghìn mua xương sườn còn hơn, mau rửa tay rồi ăn cơm.” 
Doãn Thiên Dương nhịn đau trở về phòng ngủ, Nhiếp Duy Sơn đặt túi bánh bao xuống rồi cũng đi vào theo, còn tiện tay khóa cửa. Doãn Thiên Dương cởi giày lên giường, nằm ngửa nói: “Vốn giá trị của tớ đã không được hai mươi nghìn, hiện tại nửa người dưới tàn phế càng mất giá.” 
Nhiếp Duy Sơn ngồi xuống cạnh giường, sau đó kéo cẳng chân của đối phương sang: “Ngày mai chắc là còn đau hơn, sử dụng cơ bắp quá độ, thả lỏng đi, tớ xoa bóp cho cậu.” 
Ở trong bể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-dua-tre-vo-tu/1285389/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.