*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Gần tới khai giảng, vết thương của Doãn Thiên Dương gần như khỏi hẳn, Bạch Mỹ Tiên cũng đã giặt sạch đồng phục và cặp sách cho cậu, mọi thứ đã chuẩn bị đầy đủ, chỉ còn thiếu bài tập hè chưa làm. 
Chỉ là cậu chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, chưa tới một ngày trước khi khai giảng thì không làm bài tập, cực kỳ quật cường. 
“Này Băng Băng, hai ngày nay làm gì đấy?” Doãn Thiên Dương nằm trên ghế sô pha xem bóng, vừa xem vừa gọi điện thoại cho lớp phó thể dục, “Đi tháo bột với tôi không, tháo xong thì mời ông ăn đồ nướng.” 
“Ban ngày mà ăn đồ nướng cái gì chứ.” Băng Băng làm ổ trong phòng có điều hòa nên chẳng muốn động đậy, “Tiểu Sơn đâu?” 
Doãn Thiên Dương liếc mắt nhìn ra sân, trả lời bằng giọng không được hăng hái lắm: “Không phải ông nội cậu ấy mở một cửa tiệm trên phố đồ cổ đấy à, hai ngày nay cậu ấy đi xem vật liệu bận lắm, tôi không nói với cậu ấy là đi tháo bột, haiz rốt cuộc thì ông có phải là anh em của tôi không?” 
Băng Băng khó chịu nói: “Biết rồi biết rồi, chuẩn bị hai que kem cho tôi, đến liền đây.” 
Doãn Thiên Dương cúp điện thoại rồi tiếp tục xem bóng, khoảng bốn mươi phút sau Băng Băng mới đến, ăn xong kem que thì hai người lên đường tới bệnh viện, Băng Băng nói: “Chắc không cần phải mang nạng theo đâu nhỉ, tháo bột xong là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-dua-tre-vo-tu/1285383/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.