🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhờ phúc của dấu răng kia, Du Án giận đến nỗi hơn nửa đêm rồi vẫn không ngủ được. Hôm sau vốn định ngủ đến khi nào tự tỉnh thì thôi, thế mà trời mới tờ mờ sáng, chuỗi chuông gió Phong Linh Hoa nàng tiện tay treo trên ghế đột nhiên reo lên.

Nàng không nhịn được trở người lại, đầu ngón tay chỉ một cái, chuông gió tắt tiếng.

Thiên hạ thái bình.

Đến khi giọng nói eo éo của Chu Nhân Nhân truyền tới, Du Án mới choàng tỉnh, chưa kịp mặc y phục tử tế đã chạy ra ngoài. Nhưng vẫn chậm, lúc nàng bước ra thì Tống Cẩn đã đứng ngoài cửa, thấy nàng tới thì nở nụ cười đầu tiên trong ngày.

Chu Nhân Nhân đắm đuối ngắm bờ môi đang cười ấy, lại nhìn sang Du Án, nơi đáy mắt xẹt qua vẻ chán ghét: "Ấy, Du phong chủ dậy rồi này."

Du Án liếc nàng, tầm mắt lia qua tỳ nữ bên người, tỳ nữ xo vai rụt cổ, không dám ngẩng đầu nhìn nàng.

Xem ra ngày hôm trước được dạy dỗ đủ thấm, giờ không dám lỗ mãng trước mặt nàng nữa. Du Án nhếch miệng, đi thẳng tới cạnh Tống Cẩn, ngẩng đầu hỏi hắn: "Sao lại ra đây?"

"Con nghe thấy bên ngoài có tiếng động, bèn ra xem thử." Tống Cẩn cất giọng ôn tồn trả lời.

Du Án vỗ nhẹ tay hắn: "Về phòng ngủ đi, còn lại cứ giao cho ta là được."

"Lời ấy của Du phong chủ nghe cứ như là bổn tiểu thư đang gây sự với ngươi vậy." Chu Nhân Nhân luôn muốn giữ hình tượng tốt đẹp trước mặt Tống Cẩn, nhưng vừa mở miệng ra lại nói những câu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-do-de-tranh-nhau-lam-dao-lu-cua-ta/1217584/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.