Tới thứ bảy chủ nhật, Ngô Ưu lại thức dậy sớm bỏ củ cải ngâm mình làm một tuần qua vào túi lớn, mang lên chợ huyện bán.
Vốn dĩ cậu cho rằng hơn 50 kg củ cải mình để dành trong năm ngày qua rất khó bán hết, không ngờ chốc lát đã hết veo. Chỉ nội việc bán cho khách quen thôi đã hết 30 kg, 20 kg còn lại thì bán cho người bị mùi vị chua ngọt hấp dẫn đến, cũng có rất nhiều người là do khách cũ giới thiệu tới mua.
Tóm lại, hơn 9 giờ sáng chủ nhật, lúc Ngô Ưu đã bán xong một muỗng củ cải ngâm cuối cùng, người không mua kịp thì lộ vẻ thất vọng, mà khi biết được tuần sau cậu không bán, còn phải tới tuần kế nữa thì càng thêm tiếc hùi hụi.
"Nhỏ à, mày mắc học hổng đi bán được, vậy mấy người khác trong nhà cũng hông rảnh luôn hả? Mẹ chú càng lớn tuổi càng kén ăn, ăn giống gì cũng không hợp miệng, ai ngờ hôm qua ăn củ cải mày ngâm, bả ăn sạch trơn luôn. Chú còn tính mua nhiều tí đây, mày không bán thiệt hả?"
Ngô Ưu đã có chút kinh nghiệm bán buôn, nên mỉm cười nói: "Xin lỗi nha chú, nhà còn có mình con à. Nên con thật sự không nhín thời gian đi bán được. Nhưng nếu mẹ chú thực sự thích ăn thì để sáng mai lúc đi học con mang hũ củ cải 2,5 kg cho chú, 7 giờ chú đến cổng trường Trung học Số 1 chờ con là được."
Người đàn ông trung niên đang hỏi chuyện biết được nhà chỉ còn mỗi cậu, mặt lộ vẻ kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-dai-boss-he-thong-mang-ban-bay/484330/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.