Phản ứng quyết liệt của Ngô Ưu làm bốn người nhà Ngô Quốc Lương giật nảy. Bầu không khí tức thì trở nên căng thẳng.
Triệu Lệ Quyên mặt đanh lại, bà ta đập đũa cái rầm lên bàn: "Ưu à, con như vậy là không đúng, có chuyện gì thì từ từ nói, la to như thế còn ra thể thống gì? Bác và bác trai con là người lớn, con nói chuyện với người lớn như thế đó hả? Hơn nữa, gì mà cướp công thức của con chứ? Là bác thấy sáng nào con cũng phải bán rau ngâm vất vả quá, không muốn để con đi học rồi còn cực như vậy, sao lại thành cướp công thức của con? Đâu phải hai bác không trả tiền, có tính con 10 ngàn đồng mà."
Ngô Quốc Lương lúc này cũng hừ lạnh bồi thêm một câu: "Bác là bác cả của con, chẳng lẽ còn hại con à?"
Ngô Ưu mím chặt môi không nói lời nào. Trong lòng điên cuồng kêu gào: Bác không hại con, bác chỉ không bao giờ quan tâm con chết sống ra sao thôi! Rõ ràng con cũng đã nỗ lực kiếm tiền trả nợ, tại sao hai người lại muốn ép buộc con tới thế? Công thức đó là anh Kim đưa cho cậu, là món quà quý giá đầu tiên mà cậu nhận được sau khi ba xảy ra chuyện, ai cũng đừng hòng cướp nó đi!
"Dù sao con sẽ không bán nó."
Ngô Ưu nghiến răng, đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng của Triệu Lệ Quyên và Ngô Quốc Lương, vào lúc cậu sắp thốt ra lời mà mình vẫn luôn kìm nén trong lòng, bỗng nhiên cả người cậu run lên, giây tiếp theo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-dai-boss-he-thong-mang-ban-bay/484328/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.