Có lẽ là bởi vì rốt cuộc được gặp cha, gỡ bỏ một khúc mắc trong lòng. Trên đường về nhà trạng thái cảm xúc của Ngô Ưu đều nhẹ nhàng tươi sống hơn trước rất nhiều, trên đường về trời đổ tuyết lớn, Ngô Ưu xèo tay đón lấy vài bông tuyết rơi vào lòng bàn tay, vô cùng vui vẻ bày tỏ: "Anh Kim, tuyết rơi, tới buổi chiều em muốn đắp một người tuyết trong sân."
Lúc này Kim Sơn tay cầm một tách trà thơm còn nghi ngút khói: 【 Đắp đi đắp đi, dù sao cũng không cần học bù, chỉ cần em ngâm hết số củ cải cần ngâm, bỏ bịch đủ số gia vị ngâm mà em tính bán cho Ngưu Tráng Tráng là được. 】
Ngô Ưu gật đầu.
Lúc này ven đường có mấy đứa trẻ khoảng chừng 5 6 tuổi mặc áo bông và áo lông vũ dày rượt đuổi đùa giỡn trong trời tuyết, đám nhỏ cẩn thận vo chỗ tuyết còn chưa kịp đọng lại trên đất thành quả bóng nhỏ, sau đó cười to ném vào người bạn mình. Hiển nhiên là đang chơi trò ném tuyết nhưng tuyết không đủ lắm.
Ngô Ưu có chút hâm mộ nhìn mấy đứa bé.
Kim Sơn thấy Ngô Ưu như thế, liền quay đầu nhìn về phía Doanh Thắng vẫn luôn im lặng mà tĩnh tọa? Đả tọa? Doanh Thắng vốn đang nhắm mắt, lúc Kim Sơn nhìn qua lại lập tức mở mắt nhìn anh.
Sau đó boss Doanh liền nhìn thấy hệ thống hám tiền rác rưởi kia đưa mắt ra hiệu với mình. Đảo sắp lọt tròng ra ngoài luôn rồi.
Doanh Thắng: 【......】 Thật gai mắt.
Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-dai-boss-he-thong-mang-ban-bay/2050026/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.